Những đêm vợ chồng quấn quít nhau, anh không hiểu sao mình không thể rời bàn tay khỏi ngực vợ, dù rằng cả người mệt nhoài. Ngực vợ đẹp lắm! Nõn nà như lụa, vừa ấm như hơi thở của vợ mà lại vừa mát rượi như cơn mưa ngoài cửa sổ. Biết anh thương, vợ nằm ngoan như con mèo nhỏ trong vòng tay anh, vùi mặt vào lòng anh…
Ngày đứa con đầu lòng nằm cuộn tròn trong bụng vợ. Tay anh rời chốn yêu thương để tìm hơi ấm từ sinh linh bé bỏng. Anh xoa bụng vợ, độc thoại 1001 chuyện với đứa bé tí teo đang ngủ ngon lành trong cuộc đời có chi vi vài chục centimet. Anh nói, bây giờ bụng đẹp hơn ngực rồi vợ ơi.
Vợ anh phì cười vì cái kiểu so sánh trời đất của anh, hơi thở hơi gấp gáp vì ngực đang rần rần mở đường cho sữa non chạy khắp nơi…
Bầu ngực của vợ đã mang cho anh những cảm xúc tuyệt vời, đã nuôi những đứa con của anh và em lớn khôn
Đứa nhỏ tròn lẳng trắng tinh như cục bông chiếm mất chỗ thân quen của anh. Đêm anh muốn ôm vợ, muốn choàng tay để vuốt ve những thân quen, vợ đẩy ra rồi trở người cho con bú. Buồn tay mà chẳng ngủ được, thôi thì anh xoa lưng cho vợ biết anh thức cùng vợ.
Cả những khi con không bú, ngực vợ đau vì những cơn chạy sữa, anh cũng không nỡ làm vợ đau thêm nữa. Nhìn hai bầu sữa căng tròn, tròn hơn thời thiếu nữ, anh vẫn thấy nó tuyệt đẹp làm sao…
Vợ sinh thêm đứa con thứ hai. Phụ vợ chăm hai đứa nhóc mệt nhoài, anh quên bẵng sở thích của mình thời mới nằm cạnh vợ. Đến một hôm sực nhớ, tay đẩy đưa đi tìm bầu ngực thân quen, chợt tay ngừng bặt khi dừng lại ở một vùng da mềm nhão. Anh nhớ ra thời gian đã trôi qua nhanh như chớp mắt… 9 năm rồi chứ ít ỏi chi đâu.
Vẫn nằm trong vòng tay anh, nhưng vợ không cuộn tròn thong thả, mà tự mình ôm ngực cố chìm vào giấc ngủ sâu.
Cái ngưng bặt của bàn tay anh đã khiến vợ trằn trọc. Vợ tìm đến những bài báo “nâng vòng 1” vì muốn tìm lại thiên đường cảm xúc, cho anh lại những giấc ngủ ngon. Nghe vợ nói, anh lặng im, nước mắt rơm rớm mi. Anh ôm vợ chặt như sợ rơi mất.
Tay anh lại tìm về thiên đường mà anh từng vùi mình vào những giấc mộng đẹp thời trai trẻ, anh thì thầm: Em đừng làm gì cả, nơi này từng là thiên đường, nhưng bây giờ anh nhận ra, tình yêu của em mới là thiên đường cho tình yêu anh sống đến hết cuộc đời này. Vất vả bao nhiêu em gánh đủ rồi, ngủ ngon đi, ngày mai và những ngày mai nữa, đôi tay từng được hưởng hạnh phúc này sẽ ôm em, sẽ dắt em đi suốt đời…
Châu Giang