Dễ cáu gắt, hay nổi giận
Trong tư tưởng của Phật gia, mắt ưa mỹ sắc, thích hành dâm đồng dạng với ngọn lửa dục. Chính vì sự nghiêm trọng này mà hiều người có đạo hạnh đã đặt tên những thứ như sắc dục, hình tướng và tên gọi của những thức này là dục hỏa.
Trong cuộc sống hàng ngày, người ta vẫn bảo ”dục hỏa phần thân”, nghĩa là nếu dục vọng của một người quá nặng, sẽ như ngọn lửa thiêu đốt chính mình. Cáu giận và cáu kỉnh có thể dễ dàng kích hoạt “tâm dâm dục” của một người.
Kiểu người cứ hễ động tý là nổi cáu không chỉ làm tổn thương những người xung quanh, làm hao tổn phúc khí mà sức khỏe bản thân cũng dễ bị tổn hại.
Một người có tu thân dưỡng tính, khi nhận ra bản thân mình có tâm dâm dục sẽ cố gắng tránh xa như cách họ tránh xa khỏi hố lửa. Nếu không thì chẳng khác nào tự mình nhảy vào hố lửa.
Phóng túng dâm dục
Nếu tâm dâm dục không trừ bỏ được thì không siêu xuất khỏi cõi hồng trần, cho dù có sáng suốt đến đâu thì cũng sẽ lạc sang ma đạo.
Hậu quả của tâm dâm dục với con người là cực kỳ nghiêm trọng. Mọi người ai cũng ham muốn riêng của mình, nhưng cần phải biết kiểm soát và không nên tự do phóng túng quá mức.
Khi một người đầy lòng tham dục và không biết cách tiết chế, họ sẽ rơi vào vực thẳm dục vọng mà khó lòng tự giải thoát.
Một người vượt quá ranh giới đạo đức, họ đang tự đẩy nhanh việc hao tổn phúc báo của chính mình.
Kết quả của việc phóng úng dục vọng bản thân sẽ khiến con người bước vào con đường không thể quay đầu lại.
Xem thường sinh mệnh
Có những người coi nhẹ sinh mệnh, thường xuyên làm tổn thương đến những sinh linh khác, thậm chí giết hại chúng. Mỗi sinh mệnh đều đáng trân quý, nếu không trân quý sinh mệnh của người khác thì đang tạo tội cho chính mình.
Người xưa cực kỳ coi trọng sinh mệnh, dù ngư dân đánh cá hay đồ tể giết thịt gia súc thì cũng là để đáp ứng nhu cầu sinh hoạt của con người ý thức rằng chúng là những sinh mạng duy trì cuộc sống của họ.